Save the best for Last

Chào các bạn,

Như vậy là mùa giải ACM-ICPC Regional khu vực Đông Á - Đông Nam Á 2017 đã kết thúc với contest cuối cùng tại Nakhon Pathom - Thái Lan (21 - 23/12/2017). Đến thời điểm này đã là hơn 3 tuần kể từ khi kết thúc cuộc thi nhưng đến bây giờ mình mới quyết định viết bài review cho chuyến đi và contest lần này - cũng là lần thi Regional cuối cùng của mình (thứ 5).

Lưu ý: Bài viết này giống như một câu chuyện từ lúc trước thi đến khi về nhà của mình, nó giống như là kể lại trải nghiệm chứ không có tính giáo dục hay bài học kinh nghiệm gì ở đây cả :))

Tiếp nối câu chuyện từ bài viết trước, kì thi ACM Regional ở TPHCM được coi là lần thi trong nước cuối cùng khá là ngọt ngào đối với cá nhân mình nhưng lại không tốt lắm cho trường khi đội mình không thể giành được Third Prize của contest này vì đợt này quá đông các đội nước ngoài mạnh và lực của bọn mình vẫn còn rất kém so với các đội khác. Vì vậy, đội BKDN.Last hướng đến ACM-ICPC Regional Nakhon Pathom với tinh thần thoải mái, cố gắng chiến đấu hết sức có thể bởi vì Thái Lan xếp giải ít hơn Việt Nam rất nhiều, chỉ có top 7 đội mới có giải, bất kể cùng trường hay không, một điều nữa là với trải nghiệm ở Bangkok một năm về trước với một cái đề khoai từ đầu đến cuối, mình cũng không hi vọng nhiều về lần này. Cá nhân mình cũng muốn chuyến đi cuối cùng này là một kỉ niệm đẹp nên không tự đặt bản thân vào áp lực cũng như cố gắng tận hưởng những giây phút đi chơi càng nhiều càng tốt.

Trước khi đi Thái Lan, team mình có 1 tuần để nghỉ ngơi, mình cũng cố gắng sắp xếp thời gian cho anh em train với các đề Regional các năm trước để đỡ khớp khi gặp đề thật, kết quả train thì cũng không khả quan lắm, lần lượt 3 lần train là 5 bài - 5 bài - 4 bài. Cũng chịu chứ biết làm sao, lực của team mình chỉ có thế, thôi cứ xác định là đi giao lưu, cọ xát, anh em có một cái kỉ niệm vui vẻ với nhau là được rồi.

Lần thứ 2 đi Thái Lan, cảm giác của mình vẫn y như lần đầu, chùa tháp khắp nơi, thời tiết thì nóng nực trái ngược với cái lạnh thấu xương ở Việt Nam. Địa điểm bọn mình ở nằm cách sân bay Don Muang tầm 50km. Vừa nóng vừa mệt, lại còn phải đi taxi gần 2h đồng hồ, say xe tê tái, đến nơi mình đổ mồ hôi ướt nhẹp cả áo, nằm thẳng cẳng luôn.


Chúng tôi khi đến nơi, nhìn vậy thôi chứ mình đuối lắm =))


Sau khi chúng tôi lết được lên tầng 5 khách sạn :'(

Khách sạn này nằm ngay cạnh một khu chợ, điều ngạc nhiên là nó rất sạch sẽ khác hẳn ở Việt Nam, lúc đó đã là gần 6h tối và mình cùng mọi người quyết định ra chợ khám phá xem có gì hot không. Sau một vòng rảo bước quanh chợ Salaya với toàn đồ tươi sống, cuối cùng bọn mình cũng tìm ra được một khu nhỏ bán đồ ăn vặt (hủ tiếu, cá tôm viên chiên, nước uống các kiểu...), đồ ăn dù không đến nỗi nhưng thứ duy nhất làm mình khó chịu chính là việc giao tiếp - những người bán không biết tiếng Anh, thế là mình phải dùng thứ ngôn ngữ truyền thống của con người để mua đồ - ngôn ngữ hình thể, cũng là một trải nghiệm khá là thú vị :))).

Ăn xong thì làm gì, quay về phòng và nghịch điện thoại. Lúc về bọn mình cũng gặp 1 đoàn khác, sau này mới biết là đoàn Indonesia. Khi đợi thang máy mình rất muốn bắt chuyện với họ nhưng mình khá là nhát và sợ nói chuyện với người lạ.

Lúc này mới tầm khoảng hơn 7h tối, quá là sớm cho một đêm ở nước ngoài như thế này. Không biết đi đâu, cũng không biết làm gì, ngủ thì quá phí, thầy thì đi đàm đạo với thầy ở đoàn khác, bọn mình quyết định xuống sảnh uống cà phê (lúc chiều uống thử thì thấy rất ngon). Đang nhâm nhi ly cà phê và ăn bánh thì mình thấy một bạn Indo lúc nãy xuống yêu cầu cái gì đấy, bạn này mặc áo ICPC của một kì thi ở Indo và đứng rất lâu, 2 thằng kia (2 Định) mới tò mò bảo mình hỏi xem cái áo đấy ở đâu mà đẹp thế. Mình thấy đây là cơ hội không thể tốt hơn để làm quen với các bạn nước ngoài, đứng dậy và ra bắt chuyện. Nhưng mình không bắt chuyện ngay được, mình quá nhát và không quen bắt chuyện. Cuối cùng sau vài vòng đi qua đi lại, mình cũng mở đầu được câu chuyện với quả bắt tay thần thánh, team mình và bạn đấy nói chuyện được rất lâu, đây cũng là cơ hội để mình nói chuyện bằng tiếng Anh, ra là bạn này đang ngồi chờ KFC cho đoàn :))


Bạn Anton Ong - người Indonesia gốc Trung Quốc, thứ 2 từ trái sang, team TriAn

Sau đó bọn mình có đi ăn cùng với các đội Việt Nam khác, đường ẩm thực ở chỗ này khá dài và nhiều thứ, đồ ăn cũng khá ngon, sau khi uống một chút bia Chang, đội mình quyết định về trước, vì các thầy nói chuyện sung quá chả hiểu gì hết trơn. Đêm đó mình có hơi mất ngủ, tầm 3-4h sáng mới chợp mắt được (chắc do cà phê và bia).

Buổi sáng hôm sau (21/12/2017) cũng là lúc bắt đầu các hoạt động đầu tiên của kì thi, đội mình đến sớm hơn thời gian đăng ký nên cũng có chút thời gian khám phá trường đại học này. Trường đại học Mahidol là một trong những trường đại học công lập lâu đời và danh giá nhất Thái Lan, trường tập trung đào tạo y khoa và khoa học sức khỏe. Ấn tượng là trường rất rất chi là đẹp và rộng thênh thang


Chụp choẹt khi chưa được nhận áo thi đấu :))

Sau khi được đăng ký và nhận áo, các đội được đưa vào phòng chờ trước lễ khai mạc, ở đây bọn mình được ăn nhẹ.




Lễ khai mạc đơn giản, không quá cầu kỳ, đậm chất Thái Lan là những gì mình thấy được.



Và cuối cùng, phần mình rất thích, gọi các đội lên chụp hình.


Sau đó các đội được ăn trưa và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho việc test máy buổi chiều. Về phần test máy, bọn mình khá là thọt khi sub mãi vẫn không ăn được bài số 2, trong khi nhìn quanh ai cũng 3 bài. Tuy nhiên, về môi trường thi đấu, bọn mình cũng đã test kĩ lưỡng và chuẩn bị tốt cho cuộc thi chính thức ngày hôm sau.


Thọt hả, thấy máy ảnh là cứ cười trước đã =))

Ban đêm thì đội mình cùng các đội Việt Nam khác được Hội Tin học chiêu đãi trước ngày thi đấu, đồ ăn thì rất ngon nhưng mình cũng hạn chế bia, mình không muốn mất ngủ như hôm qua nữa.

Cuối cùng cũng đến ngày thi đấu, phòng thi rất lạnh nó hạn chế khá nhiều sự thoải mái của mình. Bắt đầu thi đấu, 3 người cùng chia nhau đề bài. Sau 7 phút, đội được đánh giá mạnh nhất trong phòng thi là Deobureo Minkyu Party đã giải được bài C, ngay lập tức mình lao vào đọc bài C, Phước Định đọc bài A còn Công Định đọc bài J, tuy nhiên mình đọc mãi không hiểu bài C. Sau vài phút thì có vẻ Phước Định đã nháp xong bài A nên mình để nó làm. Mình vẫn kiên nhẫn đọc bài C nhưng vẫn không hiểu và quyết định đẩy cho Phước Định đọc nếu nó làm xong bài A, mình ngồi nghiên cứu bài J với Công Định. Đến phút thứ 40 thì Phước Định đã AC bài A, đầu đã xuôi. Ngay lập tức nó đọc bài C và ngồi làm luôn, sau 15 phút thì nó cũng AC bài này. Mình và Công Định cũng đã nghĩ xong bài J, mình lao vào làm luôn, và AC ở phút 73. Lúc này bọn mình đã leo lên rank 2, cả bọn đang rất sướng. Nhưng sau đó có vẻ như có 1 lỗi gì đó ở bài G và đã được rejudge, rank các đội khác tăng vùn vụt.


Rank cao nhất khi thi, rank 2 :))

Thấy thế, mình nhảy vào đọc bài G, thấy nó cũng đơn giản, sau 30p đọc hiểu và code, mình AC bài này. Thế là đã 4 bài.

Lúc này đội mình đã chia làm hai, một mình Phước Định nghĩ các bài toán, còn mình và Công Định nghĩ các bài cấu trúc, sau gần một tiếng, Phước Định AC bài H, 5 bài. Trước khi làm bài H, đội mình có ưu thế về thời gian so với các đội Việt Nam khác, sau một penalty ở bài H thì ưu thế đó không còn nữa (thua HCMUS). Một điều quan trong nữa là khi đang làm bài H, contest bị pause lại một khoảng thời gian rất lâu (15-20 phút) mà không được bù giờ do máy của một đội Thái bị trục trặc, điều này làm đội mình khá bức xúc và mất thời gian cho bài H này. Phước Định tiếp tục nhảy vào làm bài E khi phát hiện thấy đề được sửa đi một chút trong clarification, AC ở phút 206. Phá được dớp 5 bài. Trong lúc này Công Định đưa ra được solution của bài L mà mình kiên quyết phản đối, solution đưa ra là đúng nhưng không hiểu sao lúc đó mình lại nghĩ nó sai.

Mình sau đó nhảy vào làm bài I ngay vì nó cũng khá dễ nhưng dài, mất khoảng 20 phút nhưng nộp lên lại sai. Hết 4 tiếng, đóng scoreboard.


Trước khi đóng scoreboard, bọn mình thua bài nhưng lợi thế thời gian rõ rệt so với 2 đội xếp trên

Ngay lập tức mình nhường máy cho Công Định vào code bài L còn mình xem lại nháp để coi sai chỗ nào, Công Định AC bài L ở phút 249 trong sự ngỡ ngàng của mình, mình còn ôm cả nó nữa cơ. Phát hiện ra chỗ sai, ngay lập tức mình nhảy vào sửa và test trong 10 phút. Accepted, không còn gì phấn khích hơn nữa, mình có ăn mừng và các bạn tình nguyện viên nhìn, tuy nhiên mình không quan tâm, đội mình đã làm được 8 bài, chưa bao giờ được như thế.

Còn khoảng 40 phút nữa, bọn mình ngồi đọc thêm đề và quyết định làm bài F sau khi thấy có khá nhiều đội làm được. Đề không khó nhưng rối và thời gian thì không cho phép. Sau những lần submit tuyệt vọng ở những phút cuối, bọn mình vẫn không thể AC bài F, đành chấp nhận kết quả 8 bài. Lần đầu tiên thi Regional đội mình làm được 8 bài, lúc luyện tập cũng không thể được như thế. Thực sự vô cùng tuyệt vời!



Giải được công bố ngay sau đó 2 giờ đồng hồ, rank 5 nằm gọn trong tay đội mình, đứng thứ 2 trong số các đội Việt Nam thi đấu tại đây, tuy nhiên lúc đấy mình vẫn tiếc khi không AC được bài F, nếu không đã là rank 4, dù tiền thưởng vẫn như thế nhưng bọn mình gần như sẽ "có cơ hội" để đi World Final, dù chỉ là 0.0000001% thôi nhưng chưa bao giờ nó lại gần đến như thế, nó làm mình day dứt vài tuần nay. Còn về phần đội HCMUS rank 3, họ làm quá chắc chắn và không thể đánh bại được nên mình cũng không tiếc lắm.

Lần đầu tiên đội mình ở một vị trí cao như thế


Sau đó các đội được đến tham quan Prince Mahidol Hall, nơi có nhà hát của trường, thật sự lần đầu nghe nhạc thính phòng trực tiếp rất phê và thoải mái. Phải nói là nơi này quá đẹp luôn.





Được trở về phòng lúc 9h tối, đội mình cùng đội trường UET-VNU đi ăn đồ nướng, bọn mình ăn thật no và cảm thấy vô cùng thoải mái, đội mình chém gió đến tận 2-3h sáng, thầy thì đã ngủ từ lúc nào không biết :))

Hôm sau, theo kế hoạch đội mình sẽ lên đường đi tham quan Nakhon Pathom do trường Mahidol tổ chức, tham quan chùa chiền và bảo tàng ở tỉnh này, nói thật chuyến đi khá chán vì mình muốn đi Bangkok chơi hơn, tuy nhiên đây cũng là một trải nghiệm khá là thú vị.

Buổi tối thì bọn mình lại ăn ở quán nướng cũ, phải nói là đồ ăn ở đó rất ngon và mình ăn rất được, không hiểu sao đợt này mình cực kỳ kén ăn, không ăn được đồ ăn ở chỗ khác.



Hôm sau đội mình dậy lúc 6h sáng để trở về Việt Nam, kết thúc một chuyến đi nhiều bất ngờ, nhiều trải nghiệm thú vị, và cũng là lần cuối cùng được thi đấu của mình tại đấu trường danh giá bậc nhất thế giới dành cho sinh viên yêu thích lập trình. 

Cảm xúc của mình khi về nhà rất là đan xen, một phần mình rất vui vì đã giành giải ở nước ngoài, phần khác mình lại tiếc rank 4, vì sự cẩu thả của mình mà có thể mất đi suất dự World Final, đó chính là lí do mình không viết blog ngay sau khi về nhà.

Hôm nay, 15/1/2018, cũng là ngày công bố suất dự World Final 2018 cho khu vực Đông Á - Đông Nam Á, không có tên của đội rank 4 - Sukar ditaklukkan, mình đã cảm thấy thực sự mãn nguyện vì kết quả của kì thi, không còn nuối tiếc nữa và đã đủ khả năng để viết bài này. Cho dù hơi ích kỷ vì muốn người khác không đi World Final như mình, mình vẫn chia sẻ điều này vì đó là cảm xúc thật của mình.

5 năm, 2013 - 2017, 5 lần dự thi Olympic Tin học Sinh viên Việt Nam và có giải ở cả 3 khối tham dự (Nhì Không chuyên - Nhì Chuyên - Ba Siêu cúp), 5 lần tham dự ACM-ICPC Asia Regional với 1 lần có giải trong nước (giải Ba) và 1 lần có giải ở nước ngoài (giải Khuyến khích - rank 5), vậy đã là quá đủ cho một cuộc hành trình, không còn gì để nuối tiếc nữa. Tạm biệt ACM-ICPC, tạm biệt Olympic Tin học Sinh viên, nơi giúp mình nỗ lực và trưởng thành hơn cho những chặng đường mới tiếp theo trong sự nghiệp.

Giữ điều tốt đẹp nhất cho lần cuối cùng - Save the best for Last - BKDN.Last

Các bạn cũng có thể tương tác và đặt câu hỏi cho mình tại đây https://ask.fm/iamfarmerboy

farmerboy,

15/1/2018

Nhận xét

Bài đăng phổ biến